Dàn bài
I. MỞ BÀI
Cho biết em bé sắp tả tên gì, là trai hay gái, có mối quan hệ ra sao với em.
II. THÂN BÀI
+ Tả hình dáng
- Bao quát: Tuổi (vừa thôi nôi), nét mặt (bầu bĩnh, bụ sữa), nước da (trắng hồng) tay chân no tròn.
- Chi tiết: Khuôn mặt (dễ thương), đôi mắt (đen láy, tròn to), tóc (lưa thưa), má (phúng phính, tròn căng).
+ Tả tính nết:
- Luôn tay luôn chân, ném đồ chơi, tập đi chập chà chập chững, dáng người lắc lư, đầu chúi về trước.
- Thích được khen, khóc đó cười đó.
- Nói bập bẹ ngọng nghịu...
III. KẾT LUẬN
Cảm nghĩ của em về em bé.
BÀI LÀM
I. “Ba tháng biết lẫy, bảy tháng biết bò, chín tháng là dò biết đi”. Bà em nói đúng bé Tăng Hoà - cháu gọi em bằng cô ruột – vừa chín tháng tuổi đã lẫm dẫm tập đi và bi bô tập nói. Hằng ngày, bé mang lại cho cả nhà em những niềm vui ngộ nghĩnh.
II. Tăng Hoà trông mới thật là xinh xẻo. Bé có thân hình nhỏ nhắn, bụ bẫm, dễ thương. Khuôn mặt bé tròn trặn, nước da hồng hào, bụ sữa. Tay chân no tròn hằn rõ từng ngấn.
Tóc tơ đen nhánh phủ kín trên đầu. Đôi mắt đen láy mở to như đôi hạt nhãn ít khi thấy chớp. Đôi má trắng hồng phúng phính, mỗi khi bé cười, hằn rõ đôi lúm đồng tiền và để lộ ra hàm răng mới nhú ba chiếc răng sữa trông ngộ nghĩnh lạ.
Nửa tháng nay, Tăng Hoà lon ton tập đi. Đôi chân bé chập chững từng bước ngắn. Trông dáng người lắc lư, đầu chúi về trước của bé mới thú vị làm sao. Tuy bị té xuống hoài nhưng không lần nào bé khóc. Bây giờ, trước mặt mọi người, có ai bảo: “Bé Hoà làm ông già đi” là bé đứng lên, lưng cúi lom khom tay vờ chống gậy, bước nghiêng bước ngửa làm cả nhà cười rộ.
Miệng luôn cười tươi, Tăng Hoà cũng đang bi bô tập nói. Bé mới nói sõi được vài tiếng: bà, ba, má, măm. Còn các tiếng khác giọng bé nói ngọng nghịu đến buồn cười. Mỗi lần thấy ai trong nhà sửa soạn đi đâu là bé lên tiếng: “Ti, ti” đòi đi theo. Có điều gì không vừa ý là bé lăn ra nằm vạ. Anh chị của em thường tập con mình chào hỏi ông, bà, cô chú... và bất cứ người lớn nào đến nhà chơi. Lần nào, bé cũng ngoan ngoãn khoanh tay cúi đầu: “Dạ! Dạ!”. Những lúc đó, được khen bé thích thú lắm. Nhưng thích thú nhất đối với Tăng Hoà là được ẵm đi chơi. Khi ấy, đôi mắt sáng ra, bé nhảy lên sung sướng.
III. Tăng Hoà là niềm vui của cả nhà em. Từ khi có bé, cả nhà em vui nhộn hẳn lên. Trong nhà em, ai cũng cưng chiều bé cũng mong bé ăn no, ngủ ngon, chóng lớn.