BÀI LÀM

Trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mĩ hào hùng của dân tộc, hình ảnh người lính hiện lên qua thơ văn luôn mang nhiều vẻ đẹp. Trong số những bài thơ nói về họ thì Đồng chí và Bài thơ về tiểu đội xe không kính là hai bài thơ rất đặc sắc.

Hiện lên ở từng bài thơ, đều là hình ảnh người lính nhưng trong hai cuộc kháng chiến khác nhau chống Pháp và chống Mĩ. Đó là những người lính đầy nhiệt huyết, dũng cảm, luôn mang lí tưởng và lòng yêu nước bên mình. Với Đồng chí thì họ hiện lên qua tình cảm gắn bó giữa những người đồng đội với nhau. Từ những vùng quê khác nhau, họ gặp nhau trong quân ngũ vì mong muốn đất nước được tự do, độc lập, cuộc sống yên bình hạnh phúc. Họ cùng nhau trải qua những khó khăn "áo rách, quần vá, sốt run người" để chiến đấu. Họ san sẻ với nhau vất vả và niềm vui. Đêm, giữa rừng hoang sương muối, họ vẫn đứng bên nhau chờ giặc. Mảnh trăng treo nơi đầu súng là minh chứng cho tình đồng đội của họ, cũng là ước mơ, hy vọng hoà bình, đất nước độc lập của họ. Người lính trong Đồng chí là những người lính luôn kề vai, sát cánh bên nhau. Tình đồng chí của họ thật cao đẹp biết chừng nào. Còn ở bài Bài thơ về tiểu đội xe không kính, người lính hiện lên thật trẻ trung, lạc quan, yêu đời, và cũng đầy lòng dũng cảm. Khi này, ý thức giác ngộ cách mạng của họ đã sâu sắc hơn, lí tưởng cao đẹp của họ đã rõ ràng hơn. Người lính lái xe, với chiếc xe không kính của mình luôn sống sôi nổi, yêu đời. Từ trong bom rơi, những chiếc xe vẫn thẳng tiến vì miền Nam phía trước. Dù bụi phun tóc trắng như người già hay mưa xối như ngoài trời họ vẫn không nao lòng. Những chiếc xe không kính ấy luôn đem theo trái tim hướng về miền nam, hướng về hoà bình, tự do, độc lập của họ.

Qua cả hai bài thơ, hình ảnh người lính luôn hiện lên cao đẹp và giàu sức sống.