BÀI LÀM

Truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long là một tác phẩm hay nói về vẻ đẹp của con người, mối quan hệ thân ái giữa người với người. Đó cũng là điều em thấy thích nhất ở tác phẩm này.

Trong truyện ngắn này, mọi nhân vật đều hiện lên với những nét đẹp rất riêng. Đầu tiên là anh thanh niên sống một mình trên đỉnh Yên Sơn, quanh năm chỉ có mây mù. Công việc của anh là "đo gió, đo nưa, đo nắng, tính mây,..." một công việc vất vả, gian khổ. Anh phải dậy từ sớm, giữa cái giá lạnh của núi cao, tính toán số liệu gửi về trung tâm. Anh phải đối chọi với cả gió tuyết và cái im lặng lạnh lẽo. Nhưng vượt lên tất cả, anh luôn yêu công việc của mình, mặc dù biết đó là công việc gian khổ, vất vả, anh cũng vẫn nói rằng "cất nó đi, cháu buồn đến chết mất!". Sau anh thanh niên là ông họa sĩ già cố gắng đi thực tế lần cuối để vẽ tranh, là bác lái xe niềm nở, nhiệt tình, là cô kỹ sư mới ra trường, hăm hở đến nơi vùng núi cao ngút ngàn này để nhận công tác. Có hai nhân vật không trực tiếp xuất hiện, nhưng cũng gây ấn tượng mạnh, đó là ông kỹ sư ở vườn rau Sa Pa, ngày qua ngày cần mẫn quan sát, thay con ong đi lấy phấn, thụ phấn cho hoa su hào, "để củ su hào nhân dân miền Bắc ăn được to hơn, ngọt hơn". Và một người cán bộ khoa học miệt mài làm bản đồ sét cho đất nước "nửa đêm mưa gió rét buốt, mặc, cứ nghe sét là đồng chí choáng choàng chạy ra".

Ở những con người đáng quí ấy còn có một phẩm chất cao đẹp, đó là tình người. Họ gắn kết với nhau bằng mối quan hệ thân ái, nhiệt tình, chân thành và niềm nở. Điều ấy được thể hiện từ cách anh thanh niên tặng củ tam thất cho bác lái xe và bác lái xe mua sách hộ anh, cách anh thanh niên trao bó hoa tươi cho người bạn gái chưa hề quen biết. Cuối cùng, anh thanh niên lại tặng cả một làn trứng cho người hoạ sĩ già, tiễn họ tiếp tục cuộc hành trình,... Tất cả những điều đó làm nên nét đẹp của con người nơi đây, giữa họ có thứ tình cảm tin cậy, mến phục và thương yêu nhau như cùng sống trong một gia đình.

Truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa để lại cho bạn đọc rất nhiều những tin yêu ở cuộc sống, một cuộc sống mà con người sống với nhau chan hoà, thân ái. Đó là nét ấn tượng đặc sắc nhất của tác phẩm này.