Bài làm
“Cuộc chia tay của những con búp bê” của tác giả Khánh Hoài, truyện ngắn đặc sắc kêu gọi tình thương của xã hội đối với những số phận tuổi thơ bất hạnh đã để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc. Nhân vật chính trong tác phẩm, hai anh em Thành và Thủy, đều yêu thương và quan tâm đến nhau rất mực nhưng quyết định phũ phàng của bố mẹ khiến hai em phải rời xa nhau. Tình cảm anh em của hai nhân vật khiến độc giả không khỏi đau xót.
Vì bố mẹ chia tay nhau, hai anh em Thành và Thuỷ cũng phải mỗi người một ngả: Thuỷ về quê với mẹ còn Thành ở lại với bố. Hai anh em nhường đồ chơi cho nhau, Thuỷ đau đớn chia tay thầy cô, khi chia tay còn quyến luyến anh không muốn rời,... Những cuộc chia tay gợi lên trong bạn đọc những xúc cảm mạnh mẽ cùng nỗi xót thương cho cảnh ngộ mà lẽ ra những người bạn nhỏ không phải gánh chịu. Tình cảm mà hai anh em dành cho nhau càng khiến ta thấy ngậm ngùi, đau xót.
Sống trong gia đình tuy bố mẹ không còn yêu thương nhau nhưng hai em Thành và Thủy lại biết quan tâm đến nhau rất mực. Khi Thành đi đá bóng bị rách áo không dám về nhà, Thuỷ thương anh mang kim ra tận sân vận động để vá áo cho anh. Đến lượt Thành, trước sự quan tâm của cô em gái ngoan ngoãn, cậu cảm động vô cùng và từ đó thường giúp em mình học. Sáng Thành đưa em đến lớp rồi chiều chiều lại đón em về.
Ngày chia tay, khi người mẹ nhắc nhở hai đứa con chia đồ chơi, với Thủy, em coi anh trai mình như điểm tựa duy nhất “run lên bần bật, kinh hoàng đưa cặp mắt tuyệt vọng nhìn tôi (anh trai mình)”. Suốt đêm qua, Thành cũng lắng nghe từng tiếng khóc "nức nở, tức tưởi” của em mà lòng đau xót, “cắn chặt môi để khỏi bật lên tiếng khóc to nhưng nước mắt cứ tuôn ra như suối”. Trong cuộc chia tay đau đớn này, hai anh em luôn hướng về nhau để sẻ chia nỗi lòng.
Tình yêu thương cảm động của hai nhân vật này được thể hiện rõ nhất qua việc chia búp bê. Hai con búp bê Em Nhỏ và Vệ Sĩ vốn là đồ chơi chung của hai anh em, được hai anh em rất yêu thích. Lúc chia đồ chơi, Thành nhường em hết: “Anh cho em tất”. Thủy buồn bã: “Em để hết lại cho anh”. Với trẻ nhỏ, đồ chơi là những thứ các em rất thích, thậm chí còn thích hơn cả quà bánh. Nhưng ở đây, hai anh em nhường nhau tất cả, không nhận cho mình dù chỉ một món đồ vật nào. Sự vị tha cảm động ấy chỉ có thể có ở tình anh em thắm thiết, cảm động. Bị mẹ bắt chia đôi đồ chơi, Thành cay đắng tách hai con búp bê. Thủy vừa giận dữ trách anh chia rẽ hai người “bạn” nhỏ vừa lo sợ anh không có con Vệ Sĩ canh giấc ngủ... Ngay giờ phút chia tay anh để đi đến một nơi xa xôi, một nơi mà cô bé cũng không thể lo được cho số phận của mình, phải bỏ học đi bán hàng, Thủy vẫn thương, vẫn lo cho anh trai yêu quý của mình. Trước những giọt nước mắt của cô em gái, Thành chỉ còn biết lấy khăn cho em lau mặt, đưa em đến trường chào cô giáo và bạn bè. Hai đứa trẻ đi trên đường nắm sát tay nhau chỉ sợ một trong hai người vuột mất...
Câu chuyện kết lại bằng những chi tiết vô cùng cảm động: Thủy để lại con búp bê, bắt anh trai hứa “không bao giờ để chúng nó ngồi cách xa nhau”; Thành mếu máo hứa với em và đứng như chôn chân xuống đất nhìn theo bóng cô em gái bé nhỏ liêu xiêu. Trong hành động của hai anh em, khi ấy hàm chứa một mong ước lớn lao: hai anh em luôn được ở bên nhau để cùng chia sẻ cuộc sống.
Tình yêu thương mà hai anh em Thành và Thủy dành cho nhau thật lớn lao, sâu sắc và thiêng liêng. Tình cảm ấy của hai em cùng hoàn cảnh bất hạnh mà hai em gặp phải là lời thức tỉnh những người làm cha, làm mẹ phải biết giữ gìn hạnh phúc gia đình và vun đắp những tình cảm hồn nhiên trong sáng của tuổi thơ.