I. DÀN Ý

1. Mở bài:

- Giới thiệu vài nét về khung cảnh mùa xuân.

2. Thân bài:

* Tâm trạng của nhà thơ trước khung cảnh mùa xuân.

- Tác giả đi dạo dọc bờ sông Hương, bất chợt nhìn thấy bông hoa tím biếc nở giữa dòng sông trong xanh.

- Cảm xúc dạt dào trước vẻ đẹp đầy sức sống của mùa xuân. Cả màu sắc, âm thanh đều làm náo nức lòng người. (Màu xanh của nước, màu tím của hoa, tiếng chim trong veo, lảnh lót như từng chuỗi ngọc long lanh rơi xuống từ bầu trời.)

- Suy ngẫm sâu sắc về quê hương, đất nước: Đất nước như vì sao, Cứ đi lên phía trước. Tự hào về quá khứ và hiện tại vinh quang của dân tộc Việt Nam.

- Nguyện ước thiết tha được làm Một mùa xuân nho nhỏ, Lặng lẽ dâng cho đời, làm Một nốt trầm xao xuyến trong bản giao hưởng ca ngợi Tổ quốc ngàn lần tươi đẹp.

3. Kết bài:

- Bài thơ là tiếng lòng, là tâm huyết của nhà thơ đối với quê hương, đất nước, cuộc đời.

- Là lời nhắn gửi tâm tình của nhà thơ đến mọi người: Hãy giữ cho cuộc đời mình mãi mãi là mùa xuân để đóng góp vào mùa xuân bất diệt của đất nước và dân tộc.

II. BÀI LÀM

Những ngày cuối cùng của mùa đông đã hết. Bầu trời màu xám từ từ chuyển sang màu xanh lơ, trông quang đãng hẳn lên. Trong không trung bao la, hây hẩy ngọn gió xuân ấm mát, từng đàn chim én vun vút chao liệng, báo hiệu mùa xuân đã đến.

Tôi lững thững thả bộ dọc bờ sông Hương trong một sớm mai hồng, say mê ngắm phong cảnh non nước hữu tình của xứ Huế - quê mẹ thân thương, mảnh đất đã gắn bó với tôi suốt cả cuộc đời. Bất chợt, tôi phát hiện ra giữa dòng sông xanh, một bông hoa tím biếc vừa nở, đang rập rờn trên sóng. Đơn giản chỉ có vậy thôi mà trong lòng tôi dâng lên một cảm giác lâng lâng, khó tả vô cùng! Dòng nước ăm ắp sức xuân. Bông hoa tươi thắm sắc xuân và trên đầu tôi là bầu trời xuân bát ngát, lảnh lót tiếng chim chiền chiện. Từng chuỗi âm thanh trong vắt như từng chuỗi ngọc long lanh thả xuống từ trời cao, khiến tôi sung sướng đưa tay ra hứng. Cả vũ trụ quanh tôi đều thấm đượm hơi thở nồng nàn của mùa xuân.

Mùa xuân đến với đất trời, đến với lòng người. Mùa xuân hiện ra trong lộc non, lá nõn giắt đầy vòng nguỵ trang trên lưng người cầm súng bảo vệ Tổ quốc. Mùa xuân hiện ra trong màu xanh mướt của mạ non quấn quýt theo từng bước chân người ra đồng cấy lúa. Nhịp điệu mùa xuân hối hả, xôn xao khiến cho lòng người rực một niềm vui sống.

Chân bước đều và trí óc tôi miên man suy nghĩ về quê hương, đất nước. Ôi, Tổ quốc Việt Nam với bốn ngàn năm lịch sử dựng nước và giữ nước vĩ đại, lại vừa trải qua hai cuộc chiến tranh kéo dài ba mươi năm chống thực dân Pháp và đế quốc Mĩ xâm lăng. Bao xương máu của tổ tiên, ông cha, con cháu... nối tiếp đổ xuống đất này, tạo nên hồn thiêng của dân tộc bất khuất, hiên ngang. Đất nước vất vả và gian lao giờ đây vẫn như ngôi sao sáng ngời, tiếp tục cuộc hành trình tiến lên phía trước, xây dựng tương lai.

Tôi ao ước được hoá thân làm con chim chiền chiện hay làm một cành hoa để dâng tiếng hót, dâng hương sắc cho đời. Tôi muốn cuộc đời mình là một mùa xuân nho nhỏ để góp phần tạo nên mùa xuân rộng lớn của đất nước và dân tộc. Trong bản giao hưởng rộn rã ca ngợi mùa xuân, tôi chỉ xin được làm một nốt trầm xao xuyến.

Trái tim tôi hân hoan cất lời ca ngợi cuộc sống đẹp tươi. Tôi muốn chia sẻ tâm trạng tràn đầy hạnh phúc với mọi người. Các bạn ơi! Hãy biến cuộc đời mình thành mùa xuân nho nhỏ, lặng lẽ dâng cho đời. Hãy giữ cho cuộc đời mình mãi mãi là mùa xuân, dù là tuổi hai mươi hay khi mái đầu đã bạc!

Tâm hồn tôi đang say sưa trước điệu hát Nam ai, Nam bình quen thuộc của quê hương: Nước non ngàn dặm mình, nước non ngàn dặm tình... trong nhịp phách tiền rộn rã. Đất nước mình đâu cũng đẹp như gấm như hoa và dân tộc Việt Nam tràn đầy sức sống bất diệt của mùa xuân!