Ta cất tiếng chào đời trong căn nhà cột tre, kèo tre, rui mè tre, mái tranh tre. Thuở ấu thơ, ta nằm trên cái chõng tre, nghe tiếng mẹ ầu ơ ru, xung quanh tre trúc rì rào. Ta lẫm chẫm từ sân nhà bước ra ngõ, cùng là bạn vui chơi với những con khăng tre, con chuyền con chắt bằng tre. Lớn lên tí nữa, những con diều tre lôi ta bay bổng lên trời với những ước mơ nhuộm bằng ráng hồng của nắng.
Ta rời vú mẹ đã biết cầm đôi đũa tre gắp rau, gắp cà, gắp cá, và cơm. Đôi đũa tre là bạn đồng hành suốt cả cuộc đời để đi tìm no ấm. Tre đã cùng chịu bao nhiêu đắng cay, mặn nhạt, đã chia ngọt sẻ bùi với ta trong suốt cả cuộc đời. Cái rổ em rửa rau, cái rá chị vo gạo hằng ngày, cái giỏ mẹ bắt cua những trưa hè nắng lửa, con thuyền cha quăng chài kéo lưới trên sông, cái thúng người thương đựng những qua bưởi vàng đội đi chợ huyện... Tất cả, tất cả đều làm bằng tre thân thiết.
Giàn mướp cạnh cầu ao có hoa vàng rực rỡ, có bướm có ong bay đến dập dờn, có chuồn chuồn ngô đến đậu - cái cốt của nó cũng làm bằng những cây tre và tay tre rậm rịt. Chẳng thể nào quên dưới giàn mướp ấy, những trưa hè vi vút gió nồm nam, cả nhà ta quây quần bên mâm cơm đầm ấm hàn huyên bao chuyện vui buồn...
Những đôi quang gánh dẻo dai gánh gồng yêu thương, những cây sào cứng cáp lái con thuyền đến bến ấm no, những sợi lạt mềm dai buộc yêu thương nhân nghĩa... Tất cả đều nằm trong muôn ngàn khóm tre làng đang nhú vạn mầm măng.