BÀI LÀM
+ Đoạn văn có chứa câu mở đoạn:
“Chú gà trống nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Chú cao to, dáng điệu oai vệ. Bộ lông màu vàng sậm xen lẫn xanh đen óng ánh như pha kim tuyến. Trên đầu chú đội một chiếc nón hình răng cưa như các dãy núi nhưng lại đỏ thẫm như màu hồng nhung. Cái mỏ khum khum hình vòng cung và khoằm xuống ở đầu chót. Hai mắt thì tròn xoe như hai hạt bi tiêu lấp lánh ánh sao trời. Còn cặp chân của chú thì khỏi phải bàn luận. Nó giống như hai đoạn sắt 10 li, được bọc bởi vô vàn những chiếc vẩy màu đen sậm. Y như một chiếc áo giáp của những người lính ra trận thời “Tam quốc” mà em thấy được trên màn ảnh nhỏ. Đây là thứ vũ khí dùng để tự vệ chính đáng khi kẻ thù vô cớ tấn công. Bộ lông đuôi của chúng mới đẹp làm sao! Vừa dài vừa cong vút về sau, mềm mại duyên dáng tựa như những cành liễu rủ ven hồ”.