BÀI LÀM
Tình cờ vào một buổi sáng chủ nhật, cô bé Nga đến nhà cô chủ mới của tôi chơi. Qua chuyện trò tôi mới biết họ là bạn học của nhau. Sau khi cô chủ mới của tôi dẫn cô Nga đi thăm vườn hoa của mình, họ trở vào nhà tiếp tục tán gẫu với nhau những chuyện trên trời, dưới đất, cười cười, nói nói thật vui vẻ. Rồi cô chủ mới của tôi chạy vào phòng bế tôi ra, vừa đi vừa nựng tôi: “Búp bê xinh! Em chào bạn của chị đi! Nào, ngoan nào!” Thấy tội lộng lẫy trong chiếc váy liền áo, cô Nga buột miệng nói: “Ô, Búp bê xinh quá! Dễ thương quá!”. Nói xong, cô liền sững lại vì phát hiện ra tôi. Cô cúi xuống không dám nhìn thẳng vào tôi. Dường như cô cảm thấy xấu hổ, ân hận vì sự thờ ơ vô tình đối với tôi trước đây. Một lúc sau, cô vội vã xin phép cô chủ mới của tôi ra về với lí do coi nhà cho mẹ đi chợ.