I. DÀN Ý
1. Mở bài:
* Giới thiệu chung:
- Bức chân dung ấy em nhìn thấy ở đâu? (Ví dụ: Tại phòng khách nhà một người quen...)
- Vẽ ai? (Vẽ một cô bé ngồi trên chiếc ghế mây). Tác giả bức tranh là ai? (Hoạ sĩ Trần Văn Cẩn).
- Cảm nhận ban đầu của em về bức chân dung ấy như thế nào? (Bức chân dung rất đẹp, rất sống động).
2. Thân bài:
• Tả bức tranh:
+ Độ tuổi của nhân vật: Khoảng gần mười tuổi.
+ Trang phục: Cô bé mặc bộ váy áo màu trắng.
+ Mái tóc: đen, dài chấm vai.
+ Gương mặt: trái xoan. Trán cao. Lông mày thanh tú. Mũi dọc dừa. Đôi môi hồng mọng. Đặc biệt là đôi mắt đen tròn mở to.
+ Nội tâm nhân vật toát ra từ bức tranh:
- Nét ngây thơ, trong sáng rất dễ thương.
- Đôi mắt ánh lên vẻ thông minh.
- Dáng ngồi tự nhiên (hai bàn tay đan vào nhau) pha chút e thẹn...
3. Kết bài:
* Cảm nghĩ của em:
- Đây là bức chân dung thể hiện được vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật.
- Em có cảm tưởng là bạn gái trong tranh rất gần gũi, quen thuộc với mình.
II. BÀI LÀM
Mùng hai Tết vừa qua, em cùng mẹ đến nhà cô Thuỷ chúc Tết. Phòng khách nhà cô trang hoàng thật thanh nhã. Trên bàn là cây mai bonsai nhỏ xíu nở đầy hoa. Ngồi ở sa lông, em có thể ngắm rất rõ bức tranh sơn dầu “Em Thuý” của hoạ sĩ nổi tiếng Trần Văn Cẩn treo giữa bức tường đối diện. Bức tranh vẽ một cô bé ngồi trên chiếc ghế mây. Tuy không có năng khiếu hội hoạ nhưng em cảm nhận rằng đây là một bức chân dung rất đẹp.
Cô bé khoảng gần mười tuổi, mặc bộ váy áo màu trắng. Mái tóc dài chấm vai, gương mặt trái xoan, đôi má thoáng sắc hồng của hoa đào. Vầng trán cao, lông mày thanh tú. Chiếc mũi dọc dừa xinh xinh và đôi môi mọng tạo cho gương mặt vẻ tươi tắn rất đáng yêu. Đặc biệt là đôi mắt mở to, đen láy, linh động như thật. Em thử thay đổi vị trí nhưng dù ngồi ở chỗ nào thì đôi mắt ấy cũng như dõi theo em.
Phải nói rằng hoạ sĩ vẽ bức tranh này rất tài tình. Ông thể hiện được vẻ đẹp tâm hồn của cô bé qua đôi mắt trong sáng, thông minh và dịu dàng khó tả. Nét ngây thơ, hồn nhiên cùng sức sống mơn mởn bộc lộ qua từng đường nét. Em rất thích cái dáng ngồi của cô bé trong tranh. Cô bé ngồi trên chiếc ghế mây, hai bàn tay với những ngón thon dài đan vào nhau để trên đầu gối. Tư thế ấy vừa tự nhiên, vừa pha chút e thẹn, ngại ngùng, rất là... con gái!
Càng ngắm kĩ, em càng thấy đây là một bức chân dung hoàn hảo. Không hiểu sao bất chợt em lại nảy ra ý nghĩ là trông Thuý giống như một nụ hồng bạch vừa hé nở, có vẻ đẹp vừa mộc mạc vừa cuốn hút. Lạ lùng hơn nữa là em cảm thấy dường như bạn ấy rất gần gũi, quen thuộc với em. Hằng ngày, Thuý vẫn cùng em tung tăng cắp sách tới trường.