Câu 1. Xác định ba phần của đoạn truyện này theo trật tự diễn biến trước, trong và sau khi Đôn Ki hô-tê đánh nhau với cối xay gió. Liệt kê năm sự việc chủ yếu, qua đó tính cách của lão hiệp sĩ và bác giám mã được bộc lộ.

* Bố cục: Ba phần.

- Phần 1: Từ đầu đến ... không cân sức: Khi nhìn thấy những chiếc cối xay gió giữa đồng, Đôn Ki-hô-tê tưởng là những tên khổng lồ độc ác nên quyết định giao chiến với chúng.

- Phần 2: Tiếp theo đến ...toạc nửa vai: Đôn Ki-hô-tê phi ngựa xông đến đánh nhau với cối xay gió; cả người và ngựa bị cánh quạt hất ngã văng ra xa.

- Phần 3: Còn lại: Hai thầy trò đi về phía cảng La-pi-xê. Chuyện ăn, chuyện ngủ của họ từ đêm hôm ấy cho đến sáng hôm sau.

* Năm sự việc chủ yếu, qua đó tính cách của hai nhân vật chính được bộc lộ:

- Đôn Ki-hô-tê nhìn thấy và nhận định sai lầm về những chiếc cối xay gió.

- Thái độ và hành động của hai thầy trò.

- Quan niệm và cách xử sự của mỗi người trước thất bại của Đôn Ki-hô-tê.

- Hai thầy trò tiếp tục đi và câu chuyện giữa họ.

- Chuyện ăn uống, nghỉ ngơi của hai thầy trò trong đêm hôm ấy và sáng hôm sau.

Câu 2. Qua năm sự việc ấy, phân tích những nét hay và dở trong tính cách của nhân vật Đôn Ki-hô-tê.

Đôn Ki-hô-tê cao lênh khênh, gầy nhẳng, trông như một bộ xương biết đi, cưỡi trên lưng con ngựa già còm nhom. Lão mặc áo giáp, đầu đội mũ sắt, vai vác giáo dài, toàn những thứ han gỉ của tổ tiên để lại mà lão tìm được trong kho đồ cũ rồi đem đánh bóng. Bắt chước những nhân vật trong loại truyện hiệp sĩ rẻ tiền, lão muốn làm hiệp sĩ lang thang để diệt trừ quân gian ác, giúp đỡ người lương thiện. Vì thế, lão hăng hái lên đường lập chiến công. Lúc này, đầu óc Đôn Ki-hô-tê đã mê muội, chẳng còn tỉnh táo.

Đang đi trên đường, chợt Đôn Ki-hô-tê nhìn thấy ba bốn chục chiếc cối xay gió giữa đồng, liền tưởng tượng ra đó là bọn khổng lồ gian ác. Mặc cho Xan-chô hết lời giải thích, Đôn Ki-hô-tê vẫn khăng khăng không chấp nhận sự thật. Lão muốn ra tay tiêu trừ lũ khổng lồ xấu xa ấy. Mục đích của lão rất tốt, chỉ tiếc rằng cái đầu óc hoang tưởng kia đã làm cho nó trở nên hão huyền.

Không hề sợ hãi, Đôn Ki-hô-tê hung hăng thúc ngựa, vung giáo xông vào đánh. Nếu đối thủ của lão thật sự là quân gian ác cần tiêu diệt thì hành động của lão là dũng cảm, đáng khen, nhưng đằng này lão lại đánh nhau với những chiếc cối xay gió vô tri vô giác cho nên hành động ấy hoá nực cười.

Tuy bị ngã rất đau nhưng Đôn Ki-hô-tê không hề rên rỉ. Tinh thần chịu đựng kiên cường ấy kể ra cũng đáng khen, nhưng rất tiếc đó lại là do lão cố tình bắt chước cho giống các hiệp sĩ giang hồ trong sách: ...ta không kêu đau là vì các hiệp sĩ giang hồ có bị thương thế nào cũng không được rên rỉ, dù xổ cả gan ruột ra ngoài.

Trong tính cách của nhân vật Đôn Ki-hô-tê tuy có một số điều tốt đẹp như căm ghét áp bức bất công, sẵn sàng xả thân, mong muốn lập lại trật tự xã hội, đem lại công lí cho người nghèo... nhưng do tiêm nhiễm quá nặng nội dung của loại truyện kiếm hiệp nhảm nhí nên lão tự biến mình thành nhân vật nực cười, đáng trách mà cũng đáng thương.

Nhận thức sai lầm đã dẫn Đôn Ki-hô-tê đến hành động sai lầm nhưng lão vẫn cố ngụy biện để bảo vệ chủ kiến của mình. Đây cũng là tính cách chung của một hạng người trong xã hội đương thời mà tác giả muốn phê phán. Rõ ràng, đấu tranh với sai lầm của bản thân cũng là một cuộc chiến gay go, gian khổ.

Câu 3. Vẫn qua các sự việc ấy, chứng minh nhân vật Xan-chô Pan-xa cũng bộc lộ cả những mặt tốt lẫn mặt xấu.

Tương phản hoàn toàn với hiệp sĩ Đôn Ki-hô-tê là giám mã Xan-chô Pan-xa béo lùn, thực dụng và láu cả. Bác ta nhận làm giám mã cho Đôn Ki-hô-tê với hi vọng sau khi công thành danh toại, ông chủ sẽ cho bác làm thống đốc, cai trị một vài hòn đảo giữa biển khơi. Suốt cuộc phiêu lưu, Xan-chô đủng đỉnh cưỡi lừa đi theo chủ và lúc nào cũng mang theo bầu rượu cùng cái túi hai ngăn đựng đầy thức ăn ngon.

Đầu óc Xan-chô hoàn toàn tỉnh táo. Thấy chủ vẫn khăng khăng muốn đánh nhau với cối xay gió, bác ra sức can ngăn. Bác không cùng chủ xông tới giao tranh với cối xay gió. Dù thế nào đi nữa cũng phải thừa nhận rằng bác sợ hãi, nhút nhát, nếu không muốn nói là hèn nhát. Quan tâm đến những nhu cầu vật chất hàng ngày như cái ăn cái ngủ là chuyện bình thường; nhưng hình như Xan-chô quá chú trọng chăm lo cho cá nhân mình. Khi chủ lâm nạn, bác vội thúc lừa tới cứu và xót xa vì chủ bị ngã quá đau. Cách xử sự đó chứng tỏ bác ta tử tế và biết thương người.

Câu 4. Đối chiếu Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa về các mặt: dáng vẻ bên ngoài, nguồn gốc xuất thân, suy nghĩ, hành động,... để thấy rõ nhà văn đã xây dựng một cặp nhân vật tương phản.

Đối chiếu giữa Đôn Ki-hô-tê và Xan-chô Pan-xa về mọi mặt, ta sẽ thấy mục đích của nhà văn là cố tình xây dựng một cặp nhân vật tương phản hoàn toàn. Đặt cạnh nhau, tính cách của người này sẽ làm cho tính cách của người kia nổi bật.

Đôn Ki-hô-tê dòng dõi quý tộc; Xan-chô Pan-xa nguồn gốc nông dân. Đôn Ki-hô-tê gầy gò, cao lênh khênh, lại cưỡi trên lưng con ngựa còm nên trông như càng cao thêm. Ngược lại, Xan-chô Pan-xa đã béo lùn lại ngồi trên lưng lừa nên trông càng lùn tịt.

Đôn Ki-hô-tê có khát vọng cao cả, Xan-chô Pan-xa chỉ có ước muốn đời thường. Đôn Ki-hô-tê mong giúp ích cho đời, Xan-chô Pan-xa chỉ nghĩ đến quyền lợi cá nhân. Đôn Ki-hô-tê mê muội, Xan-chô Pan-xa tỉnh táo, Đôn Ki-hô-tê hão huyền, Xan-chô Pan-xa thực tế. Đôn Ki-hô-tê dũng cảm, Xan-chô Pan-xa nhút nhát. Tính thực dụng quá đáng của bác giám mã nông dân góp phần tô đậm thêm đầu óc hão huyền của lão hiệp sĩ dòng dõi quý tộc. Hợp nhất hai nhân vật này lại, ta sẽ có bức chân dung hoàn chỉnh về tính cách con người, kể cả mặt tích cực và tiêu cực. Thiên tài của nhà văn Xéc-van-téc chính là ở đó.