Cà Mau là đất mưa dong. Vào tháng ba, tháng tư thì sớm nắng chiều mưa. Đang nắng đỏ, mưa đổ ngay xuống đó. Mưa xối xả không kịp chạy vào nhà. Mưa phủ một hồi rồi tạnh hẳn. Trong mưa thường nổi cơn dông.
Cà Mau đất xốp. Mùa nắng, đất nẻ chân chim, nền nhà cũng rạn nứt. Trên cái đất phập phều và lắm gió, dông như thế này, cây đứng lẻ khó mà chống nổi với những cơn thịnh nộ của trời. Cây bình bát, cây bần cũng phải quây quần thành chùm, thành rặng, rễ phải dài, phải cắm sâu vào lòng đất. Nhiều nhất là đước. Đước được mọc san sát đến tận mũi đất cuối cùng, thẳng đuột như hằng hà sa số cây xanh cắm trên bãi. Nhà cửa dựng dọc theo bờ kênh dưới những hàng đước xanh rì. Sông rạch quanh co trong đước. Đước kín bờ sông, kín đồng, kín bãi. Nhà nọ sang nhà kia phải leo lên cầu thang bằng thân cây đước.
Sống trên cái đất ngày xưa, dưới sông “cá sấu cản trước mũi thuyền”, trên cạn “hổ rình xem hát” này, con người phải thông minh và giàu nghị lực. Họ thích kể, thích nghe những huyền thoại về người vật hổ, bắt cá sấu, bắt rắn hổ mây. Tinh thần thượng võ của cha ông được hun đúc và lưu truyền để khai phá và giữ gìn mũi đất tận cùng của Tổ quốc...