BÀI LÀM

Còn gì thú hơn trong những ngày giáp Tết, ở đất Bắc, lại được lên Nhật Tân thăm vườn hoa đào nổi tiếng.

Những ngày này, trời lành lạnh và tạnh ráo. Con đường rải nhựa chạy dài giữa những vườn đào ngun ngút. Tôi đứng lại trước một cây đào khiêm tốn cuối hàng. Cây này chỉ cao hơn đầu tôi, nhưng cành nhánh uốn lượn thật đẹp mắt. Gốc cây lớn hơn nắm tay, nhưng càng nhỏ dần khi lên cao. Thân cây màu nâu xám và bóng, nhiều chỗ nhựa trào ra quánh đặc như keo. Lên cao độ hai gang tay, thân đào toả nhánh. Một nhánh lớn toả ra thành nhiều cành. Người trồng đào đã dùng bàn tay khéo léo can thiệp vào để tạo dáng cho cây, cành nhánh sẽ uốn lượn theo ý mình muốn.

Họ lại dùng dao tiện quanh thân đào để hoa được nở đều đúng vào dịp Tết. Hàng năm, ngay từ tháng sáu, họ đã chú ý chăm ngắt ngọn cho cây nảy cành. Sau đó, thấy ngọn cao, họ lại ngắt nữa. Công việc “bấm sửa” này phải đúng lúc. Trước Tết một tháng, đào đã được tước hết lá. Để đến những ngày này, trên cành nhánh, từng nụ hồng chi chít và rải rác vài đoá hoa năm cánh mảnh mai hé cười với gió sớm, hẹn chỉ nay mai thôi sẽ nhuộm đỏ cả một góc trời xuân.

Nếu miền Nam có hoa mai vàng thì đất Bắc có hoa đào đỏ thắm. Cả hai loài hoa đều đem lại niềm vui, hạnh phúc cho cả mọi nhà trong những ngày xuân mới.