BÀI LÀM

Thu về. Thu mang theo bao trái chín đến tất cả các khu vườn. Trong khoảng sân nhỏ của ông em, cây cam mật ông trồng đã trĩu vàng bao trái chín.

Chao ôi! Trồng cây cam thật là thích mắt. Mới ngày nào, quả đang còn nhỏ, da dày, nhưng sau đó, những chiếc “áo” ấy cứ nóng dần, rồi từ màu xanh nhạt chuyển sang màu vàng tươi. Đến hôm nay, những chùm cam ấy đã vàng hươm, nổi bật trên nền trời xanh đậm. Những quả cam vàng óng, da căng mọng như mời gọi mọi người thưởng thức. Chúng như những chiếc đèn lồng nhỏ treo lơ lửng trên cây. Từng chùm quả ngon lành đang đung đưa nhè nhẹ. Mặc dầu đã có bao nhiêu cành tre chống, nhưng các cành cam ấy vẫn cứ sà xuống gần mặt đất. Những chú “mặt trời con” áo xanh, áo vàng ấy ôm ấp trong lòng biết bao "ông trăng khuyết”. Những chiếc lá rung rinh trong gió như quạt cho “bé cam” yên giấc ngủ. Các cành cam khẳng khiu chìa ra như để che chở cho các con. Còn thân cây thì khoác chiếc áo màu nâu giản dị, đứng đó trụ đỡ cho những cành chi chít quả. Tích! Tích!”. Chú chim sâu nào đó đang nhảy trên cành, đưa chiếc mỏ xinh xinh bắt sâu cho cành lá. Hai ông cháu đứng bên nhau, ngắm nhìn những chùm quả chín.

Gió vườn xào xạc như ru những quả cam vào giấc ngủ say sưa. Chắc là trong giấc mơ, chúng sẽ rất vui khi được biết những giọt nước cam ngọt ngào sẽ làm mát lòng bao người trong những phút mệt nhọc.

Đứng trước cây cam vàng trĩu quả, lòng em dạt dào niềm vui. Ôi! Những quả cam, kết quả của bao ngày vun xới. Nó đã chứa đựng mồ hôi, công sức của ông em, làm em yêu quý vô ngần.