* Dàn ý:
1. Mở bài: Giới thiệu cây hoa sẽ tả là cây gì? Được trồng ở đâu? Do ai trồng? Vào dịp nào?
2. Thân bài:
– Tả bao quát:
+ Cây hoa đó mọc trong khung cảnh nào? Ở địa điểm nào? Ở vị trí nào trong địa điểm ấy? Nó được trồng trong chậu hay dưới đất? Cây đứng một mình hay trồng thành khóm, thành bụi...
+ Cây có vai trò, ảnh hưởng gì đối với con người và cảnh vật chung quanh?
- Tả chi tiết từng bộ phận.
+ Rễ, thân, cành, lá có hình dáng, kích thước, màu sắc gì?
+ Hoa đẹp, thơm, như thế nào? Cuống hoa, đài hoa, cánh hoa, nhuỵ hoa... có những đặc điểm gì?
Tả vài yếu tố tác động đến cây hoa.
+ Thời tiết, nắng, gió, sương... chim chóc, bướm ong... có ảnh hưởng gì đến cây hoa?
+ Con người chăm sóc cây hoa như thế nào?
3. Kết bài: Cảm nghĩ về cây hoa (ích lợi của cây hoa và trách nhiệm của con người đối với cây hoa).
BÀI VĂN THAM KHẢO
Sớm nay, cây hồng nhà em nở bông. Mùi hương thoảng quyện cùng không khí trong lành của buổi sớm mai như chào mời. Em đứng tập thể dục mà không yên. Thế là em đành bỏ dở cả bài tập để đến với hoa.
Vươn cao khỏi vòm lá xanh đậm, bông hồng ngất ngưởng trên cái cuống dài, như muốn giữ cho màu trắng tinh khiết của bông khỏi bị pha tạp với màu xanh thẫm của lá.
Nhiều người thích bông hồng nhung đỏ thắm. Phim truyện của nước Nga khoe đoá hồng xanh thần kỳ nhiều phép lạ. Sách truyền hình sự thì giới thiệu bông hồng đen như mật hiệu của một tổ chức chính trị. Hầu như chẳng ai nói đến hồng bạch. Thế mà cây hồng nhà em lại nở một đoá hồng bạch! Đoá hồng mới nở to bằng cái chung uống trà của ông em. Mấy cánh ngoài khum khum vừa hé nở. Những cánh trong còn khép chặt, cuộn tròn lấy nhau tạo thành một hình trái tim nhọn đầu. Cánh hoa êm mượt, nhẹ sờ vào má thấy mát mát nơi đầu ngón tay. Những hạt sương đêm còn đọng trên mỗi cánh hoa chưa nở hết, long lanh lóng lánh chẳng khác gì những hạt kim cương.
Hồng vẫn được coi là loài hoa quý phái, kiêu kì, nhưng hồng bạch của nhà em mới thật kiêu kì hơn mọi loài hồng. Nó lúc nào cũng như sợ bị hoen bẩn nên luôn vươn cao khỏi lùm cây xanh thẫm. Và lúc nào cũng có cả một đoàn vệ sĩ vây quanh. Này đây là những tấm lá, non cũng như già, lúc nào cũng phô ra hàng răng cưa nhọn sắc, như muốn cảnh cáo những ai có ý muốn đụng đến bông. Còn đây là những thân, cành, chỉ mảnh dẻ thôi với màu xanh mốc xấu xí nhưng khắp thân cành lại tua tủa những gai nhọn sắc. Khó ai đụng được đến bông hồng mà lại không bị những chàng dũng sĩ bảo vệ trung thành này cắm cho mấy mũi gai đau nhức.
Nhiều người yêu hoa và cắt từng bông hoa khỏi cành để cắm bình. Em không thích cái kiểu chơi hoa như vậy. Nhìn bông hoa bị lìa cành, em cảm thấy trong lòng xót xa, chẳng khác gì bắt chim nhốt lồng, bắt thú rừng nhốt cũi nơi thảo cầm viên.
Bông hoa nở trên cành ngoài trời mới thật sự phô hết vẻ đẹp tự nhiên của nó chứ?