... Trời quang, lấp lánh sao, hứa một đêm phẳng lặng. Gió sông lên đầy. Làng mạc, xa xa chìm trong bóng tối đôi lúc để lọt ra vài tiếng chó sủa ma. Mấy điểm đèn hạt đậu run trên sông như những con mắt buồn từ kiếp trước. Bỗng, giữa khoảng triền miên rộng rãi, ngân đưa một điệu hát lơ lửng bay trên dòng nước, một điệu hát đò đưa, trầm trầm, lặng lẽ:

Muốn sang nhưng lại vắng thuyền

Muốn về bên ấy nhưng duyên lỡ rồi.

Nhịp hát gần lại và xa đi như chiếc thuyền nhỏ, cô độc, ảo não trong sự bày tỏ kín đáo của một tấm lòng thương nhớ mênh mông...