BÀI LÀM 1

Như mọi người, ba má em cũng có một ngôi nhà trong cư xá Sương Nguyệt Ánh nằm trên đường số 6, phường II, thị xã Tân An. Căn nhà này được mua từ năm 1972, đến nay vẫn còn chắc chắn.

Từ xa, khó nhận ra được căn nhà của em, vì các nhà ở san sát nhau. Từ ngoài đường, có con hẻm được trải bằng đá đỏ dẫn vào nhà. Ngôi nhà em đang ở chỉ rộng khoảng bốn mét, dài hơn hai mươi mét. Mái lợp bằng tôn. Bốn phía được xây tường kín đáo.

Trước khi vào nhà, phải qua một cổng hàng rào bằng sắt. Rồi đến một cái sân tuy không rộng lắm nhưng ba má em cũng có trồng bồn hoa ở giữa. Những sắc hoa rực rỡ tô thêm vẻ đẹp cho căn nhà. Ở nơi đây, chiều nào cũng vang lên tiếng cười rộn rã của chúng em.

Bước vào nhà, đầu tiên là phòng khách. Nền nhà được lót gạch bông rất đẹp và đi rất mát chân. Nơi đây, ba má em sắp đặt đồ đạc rất gọn gàng, ngăn nắp. Bên cạnh bộ sa-lông để tiếp khách là một cái tủ hình chữ nhật, khoang giữa có cửa kính, đặt những chiếc ly đẹp. Bây giờ, trên nóc tủ lại là nơi thờ phụng ông bà. Ở góc phòng bên kia là cái đi-văng đặt ngay bên cửa sổ dùng để nằm nghỉ. Kề bên là chiếc bàn tròn. Nơi đây cũng là góc học tập của chúng em. Phía trên, khỏi bàn một chút là chiếc bảng đen để má dạy chúng em học. Trên trần của căn phòng, má em có gắn chiếc quạt để quạt trong mùa nóng nực. Má em còn treo một ít tranh tô điểm cho căn phòng đẹp thêm, nhất là dưới ánh đèn nê–ông, căn phòng khách nhà em sáng rực lên. Bước tiếp vào trong nữa là phòng ngủ. Má em đặt hai chiếc giường, trên đó có trải hai chiếc chiếu hoa trông rất đẹp. Mền mùng, chăn gối, má em sắp ngay ngắn trên giá ở đầu giường. Bên cạnh giường còn có hai tủ nhỏ đựng quần áo. Nơi căn phòng này, mỗi tối chúng em thường tập trung xem ti-vi cùng má. Bước vào phòng cuối là nhà bếp. Ở đây cũng được chia làm nhiều khu vực nhỏ: phòng tắm, nhà vệ sinh, sàn nước, nơi nấu ăn... Má em sắp xếp tủ đựng thức ăn và chén bát rất thứ tự và gọn gàng. Căn nhà tuy nhỏ bé nhưng thật là ấm cúng.

Được sinh sống trong ngôi nhà ấm áp và khá đầy đủ, em nghĩ lại đến những người còn chưa có nhà cửa phải sống lang thang ngoài phố, em vô cùng thương xót. Càng nghĩ, em càng thấy thấm thía công sức của ba má em đã tạo dựng được căn nhà này và thương ba má em hơn.

BÀI LÀM 2

Em yêu nhà em

Hàng xoan trước ngõ

Hoa xao xuyến nở

Như mây từng chùm

Em nhớ mãi bài học thuộc lòng hồi em còn học lớp Hai. Em cũng yêu nhà như người bạn trong bài thơ ấy. Nhà của em là ngôi nhà hai tầng nằm tại đường Điện Biên Phủ, tầng dưới dùng làm phòng khách, làm việc và học tập, phòng ăn và nhà bếp, tầng trên là phòng ngủ.

Trước nhà, tường quét vôi màu vàng nhạt, cửa sắt rộng sơn xanh. Một cây bông hoa nở quanh năm, toả bóng râm mát xuống bao lơn.

Từ ngoài bước vào phòng khách, em cảm thấy thoáng mát bởi cách xếp đặt gọn gàng. Một bộ sa lông đặt chính giữa phòng. Trên bức tường bên phải, ảnh Bác Hồ được lồng kính treo cao. Bên trái, một bức tranh sơn dầu với hình em bé ngồi trên mình trâu thổi sáo giữa cánh đồng quê êm ả, phía dưới bức tranh là tấm lịch 1994. Góc học tập của em cũng đặt tại phòng này, gần cửa sổ. Trên bàn sách vở được xếp gọn gàng ngăn nắp, cửa sổ rộng mở giúp cho căn phòng sáng sủa thêm và tràn đầy gió mát. Gần đó, một tủ sách đủ loại văn thơ, tài liệu sưu tầm của ba em. Tiếp đến là phòng ăn với chiếc bàn và sáu cái ghế gỗ quen thuộc, chiếc tủ bằng mi-ca mặt kiếng bóng loáng đặt sát tường. Mẹ em bày chén đũa kiểu rất đẹp. Những đồ chơi xinh xắn của em cũng được cất vào đấy. Cao trên nóc tủ, bác đồng hồ dựa lưng vào gõ nhịp đều đều. Ngày nào bác cũng kiên nhẫn nhắc nhở mọi người trong nhà hoạt động đúng giờ. Em rất thích được nằm trên võng đọc truyện hay ngồi đong đưa chơi đồ hàng, chiếc vòng này có giá chân bằng sắt di động được nên em kéo nó khắp phòng. Ngước mắt nhìn lên, bắt gặp ngay chiếc quạt trần, cạnh đó là một chiếc đèn nê–ông dài, tối tối tạo ánh sáng trắng dịu khắp phòng. Bước xuống tam cấp là nhà bếp, có tủ đựng thức ăn, có giá treo xoong nồi. Ở đây ngày ngày mẹ nấu những thức ăn ngon cho cả nhà thưởng thức.

Phía trên, cầu thang làm bằng đá mài màu xanh nhạt là hai phòng ngủ. Phòng nào cũng có giường, tủ làm bằng một thứ gỗ như nhau. Em luôn luôn xếp đặt mền, mùng, gối thứ tự, ngay ngắn trên giường. Ngoài bao lơn bố mẹ còn trồng những chậu cúc vàng, tường vi đỏ, bốn mùa cho hoa đẹp. Thỉnh thoảng, chị em cắt hoa chưng ở phòng khách. Chiều chiều, sau khi đi học về, em thường tưới hoa, tỉa lá và đứng ngắm những cánh chim bay lượn giữa bầu trời trong xanh vời vợi... lòng em cảm thấy thanh thản biết bao. Thường ngày em phụ giúp mẹ quét dọn, lau chùi nhà cửa và những đồ dùng trong nhà.

Ngôi nhà được xây từ thời ông bà nội em còn trẻ, rồi đây là nơi em được sinh ra và lớn lên nên nó gần gũi và thân thương với em vô cùng. Những khi đi chơi xa, em cảm thấy nhớ nhà và mong được trở về như chú chim non cần có tổ. Ngôi nhà là mái ấm của gia đình em.

BÀI LÀM 3

Mỗi lần hết buổi học, từ trường trở về, nhìn thấy ngôi nhà thân thuộc, em lại thầm reo lên:

- Nhà của mình đây rồi!

Nhà của em đang ở cùng với gia đình nằm giữa con phố nhỏ. Đó là một ngôi nhà nhỏ, không có lầu. Cánh cửa sắt luôn luôn đóng, bên trên có một cái chuông bé xíu. Em nhón chân nhấn chuông.

“Reng... Reng...”. Thế là bố hoặc mẹ em ra mở cửa. Đang đi ngoài đường nóng, ồn ào, em cảm thấy mát hẳn khi giẫm chân trần lên sàn gạch bông sạch bóng. Bốn bức tường xanh dịu, chiếc quạt trần quay tít càng làm mát hơn. Em đặt cặp sách vào góc bàn học của em rồi treo quần áo lên mắc. Bố em thường dặn em để đâu gọn đấy vì nhà chỉ có một căn buồng chính. Bàn học của em được đặt kế cửa sổ phía hông nhà. Còn sát ngoài cửa là bộ bàn ghế để tiếp khách. Kế đó là tủ đứng đựng quần áo. Sâu bên trong là hai chiếc giường và một cái tủ dài, thấp. Em rất thích ngắm cái tủ mặt kính này, bên trong chưng những ly thuỷ tinh, thố đựng mứt, ba ông tam đa và mấy thứ đồ chơi của em từ hồi còn học lớp Một. Trên tủ đặt chiếc máy thu hình nhỏ. Sát tường và sát đầu chiếc giường lớn là cái kệ sách cao. Bố mẹ em đặt sách ngay ngắn, đều tăm tắp. Ai cần cuốn nào, dễ kiếm thấy liền. Ở góc em học, chiếc đồng hồ vuông treo tường chạy rất đúng giờ. Nhờ nó mà em biết thời gian và tính được giờ học, giờ nghỉ. Nhìn thẳng chiếc đồng hồ là bìa lịch treo ở chỗ tiếp khách. Cao trên bìa lịch có một bức tranh phong cảnh mùa xuân cây lá xanh tươi lấm tấm những nụ hoa trắng, vàng. Nhìn bức tranh, em thấy như mùa xuân luôn ở trong nhà.

Em chạy vào gian trong xem mẹ em đang làm bếp, ba cái bếp dầu, bếp điện đặt gọn một góc cao. Nồi cơm nồi canh bốc khói thơm thơm. Mẹ em nấu ăn khéo và ngon vô cùng. Cũng trong gian bếp nhỏ là bể nước, vòi nước. Những hàng gạch men trắng chen với gạch xanh bóng láng và sạch sẽ. Chỗ nào trong nhà em ở, em cũng thấy yêu thích. Từ bàn em học nhìn qua cửa sổ thấy lá xanh, đôi lúc bướm vờn quanh mấy chậu cây nở bông nhài, bông cúc. Bộ bàn ghế gỗ đầy tiếng nói cười vui vẻ của bố mẹ em tiếp khách. Cái kệ sách có bao nhiêu là truyện hay. Cái tủ ly đẹp, dưới ánh điện sáng càng thêm đẹp. Buổi tối, cả nhà em thường về để xem truyền hình. Em thích nhất những phim hoạt hình về bác Đô-nan, chủ sói hãy đợi đấy. Em reo cười vang cả nhà. Cũng có ngày mưa lớn, nhà em thấm nước nhiều chỗ. Em phụ bố lấy chậu hứng và giẻ lau. Mùa mưa bị dột, mùa nắng thì nóng vì nhà em ở hướng tây lại cũ quá rồi. Những trưa không có điện, nhà lại càng nóng. Cả nhà em dẹp bàn ghế lại, nằm ngủ dưới đất cho mát.

Vậy mà em vẫn thấy không ở đâu bằng ở nhà. Đi Vũng Tàu một hai ngày, em đã thấy nhớ ngôi nhà nhỏ. Em nhớ chiếc giường con, cái bàn học, sàn gạch bông sạch mát và những đồ dùng, đồ chơi quen thuộc của em.