BÀI LÀM 1
Tết đến, nhà em được cơ quan mẹ tặng cho một tấm lịch treo tường bằng giấy bìa tuyệt đẹp. Tấm lịch đó làm em ngắm mãi. Lòng tràn đầy vui sướng, em đem treo tấm lịch trước bàn học của mình.
Tấm lịch in bức ảnh chùa Thiên Mụ, một cảnh đẹp nổi tiếng của xứ Huế. Trên nền giấy màu xanh da trời nổi bật lên trên chiếc tháp bảy tầng. Những mảng mây trắng xốp tưởng như sà thấp xuống dưới chiếc tháp cao sừng sững ấy. Xung quanh bức tranh lại được khuôn một đường viền màu đỏ càng làm cho cảnh chùa thêm nổi bật. Phía dưới bức tranh là tấm lịch ôm ấp những tháng ngày tốt đẹp. Những tờ giấy pơ-luya trắng tinh, mỏng dính được gắn lại với nhau bằng một cái vòng xinh xinh màu trắng. Sờ tay vào đó, em thấy mát rượi. Mùi giấy thơm thơm làm tăng thêm sự quý giá của tấm lịch. Cứ mỗi ngày, lịch lại có một khuôn mặt mới rạng rỡ và vui vẻ hơn. Vào ngày chủ nhật, lịch thay chiếc áo giản dị hàng ngày bằng một cánh áo đỏ tươi, làm ửng hồng cả trang giấy trắng tinh. Mỗi lần đưa tay lên bóc lịch, em cảm thấy như nó quyến luyến vì phải từ biệt ngôi nhà yêu dấu của nó để ra đi. Cầm tờ lịch trong tay, em tưởng như đang cầm một ngày đã qua với những hình ảnh tươi đẹp trong sáng, những hạt sương long lanh, ánh mặt trời rực rỡ, tiếng chim hót lảnh lót và giọng nói ấm áp của mọi người.
Lịch nhắc nhở cho em những ngày lịch sử của đất nước, những ngày vui của chúng em (1-6...), ngày sinh nhật của em. Từ bàn học, tấm lịch như động viên, nhắc nhở em học hành ngày càng tiến tới.
Mỗi lần bóc lịch em lại thấy ngày tháng trôi qua rất nhanh. Em thầm hứa sẽ học tập tốt vì thời gian không chờ đợi ai.
BÀI LÀM 2
Thế là một cái tết nữa lại về. Những cây mai trụi lá đã bắt đầu nở lác đác một vài bông vàng rực dưới những tia nắng ấm áp dịu hiền của mùa xuân. Gió đang hây hây thổi làm rung rinh những cánh mai vàng mỏng manh. Nhà em đã được quét vôi lại. Những bức tranh xưa cũ lại được treo lên để đón chào năm mới. Tấm lịch bạc màu năm trước được gỡ xuống và thay vào đó là tấm lịch mới 2000.
Tấm lịch được làm bằng một loại bìa cứng, dày như bìa của một cuốn sổ tay, phủ trên tấm bìa là một loại nhũ óng ánh màu bạc, lấp lánh như kim tuyến. Mỗi buổi sáng khi ánh bình minh chiếu vào, lịch sáng lấp lánh như bầu trời xanh dát những ngôi sao bạc chấp chới, phản chiếu những tia sáng loá mắt.
Phía trên tấm lịch chiếm trọn hai phần ba kích thước là một bức tranh phong cảnh đẹp đến mê hồn. Đó là Hồ Gươm ở thủ đô Hà Nội. Có lẽ bức tranh vẽ buổi bình minh đang lên. Nhìn ra xa những gợn sóng nhỏ dần, nhỏ dần... Rồi cuối cùng là một tấm gương phẳng trắng, óng ánh những tia nắng của buổi ban mai. Xa xa, ở giữa là Tháp Rùa đứng uy nghi với vẻ trầm mặc muôn thuở giữa cồn cỏ xanh óng mượt. Trên đỉnh tháp là ngọn quốc kỳ đang phần phật tung bay. Đằng sau tháp là hàng cây um tùm đang soi bóng xuống mặt hồ trong xanh.
Nhìn bức tranh, em lại nhớ tới thần Kim Quy ngậm thanh kiếm báu diệu kỳ trao cho vua Lê tiêu diệt quân Minh xây dựng bờ cõi. Chính nơi đây, nhà vua đã hoàn lại thanh kiếm ấy cho thần Rùa. Không biết bây giờ vị thần tốt bụng ấy với thanh kiếm ở chỗ nào dưới những lớp sóng lăn tăn kia?
Phần dưới tấm lịch, một con rồng tuyệt đẹp đang uốn lượn một cách duyên dáng. Đầu rồng ngẩng cao lên còn thân mình thì thấp thoáng trong một đám mây ngũ sắc, hình như người vẽ muốn thể hiện một con rồng đang bay. Hôm trước bố nói: “Đó là cái dáng rồng thăng”. Cạnh đầu rồng dòng chữ “năm Canh Thìn” được viết bằng kiểu chữ hoa duyên dáng màu vàng cúc nổi bật trên nền xanh của bìa lịch. Và ở phía dưới con rồng là hàng chữ in hoa “Chúc mừng năm mới”. Ở phần dưới, giữa là một bốc lịch to bằng cuốn sổ tay chứa đựng những ngày tháng tương lai.
Lốc lịch giống như một cô bé ưa trang sức và làm dáng. Bảy ngày trong một tuần thì không có ngày nào cô không thay áo mới: lúc thì trắng tinh như màu mây xốp, lúc thì vàng vàng như hoa mướp mùa thu, lúc thì tím nhạt như hoa cà nở sớm... Mỗi lần như thế em thường giữ lại “tấm áo mỏng” trên tay nhìn đi, ngắm lại như lưu luyến tiễn đưa một cái gì mãi mãi đi xa. Ô, phải rồi! Đấy là thời gian, thời gian là vàng là ngọc mà. Nó là cái “một đi không trở lại”.
Cùng với tấm bản đồ treo bên cạnh, tấm lịch đã trở thành một vật rất gần gũi trong gia đình. Không ngày nào nó không được mọi người trong gia đình quan tâm chú ý đến. Nhìn vào đó, em biết thời gian đang trôi đi, và biết mình phải làm gì để khỏi lãng phí những năm tháng quý giá của cuộc đời học sinh.