BÀI LÀM 1
Lũ trẻ chúng em ai mà chẳng yêu hoa, nhưng mỗi người đều có những ý thích riêng của mình. Người thì yêu hoa hồng, hoa huệ, kẻ thì yêu hoa lan, hoa cúc, cẩm chướng. Riêng em, em thích nhất là hoa hướng dương. Bởi vậy mà vườn hoa nhà em có khá nhiều các loài hoa nhưng không thể thiếu vắng “mặt trời” - ánh hào quang vĩ đại của thế gian này.
Vườn hoa nhà em chỉ độ hai mươi mét vuông trở lại, lúc nào cũng rực rỡ những màu hoa: xanh, đỏ, tím, vàng, trắng... Chính giữa vườn là khóm hồng nhung Đà Lạt. Bên phải, bên trái là hai khóm cúc đại đoá, phía trước là hai hàng lay ơn và huệ trắng. Bốn góc vườn hoa là bốn cây hướng dương được đặt trong chậu, vươn cao hơn hẳn các loại hoa khác trong vườn hoa, giống hệt như những chiếc đèn pha cực mạnh chiếu sáng cả khu vườn. Với cách bố trí như vậy, nên ai ngắm vườn hoa cũng đều khen em có óc thẩm mỹ. Vốn yêu hoa hướng dương từ trước, nên em dành thời gian cho nó nhiều hơn. Mỗi lần thấy em chăm chút bón phân, tưới nước, vạch lá tìm sâu kỹ càng cho bốn cây hướng dương, bố bảo em là thiếu sự công bằng. Nhiều lúc em cảm thấy mình có lỗi với cây huệ, cây hồng, cây cúc... song em đâu có bỏ bê chúng nó bao giờ. Chỉ tại mỗi lần ngắm các ông tướng “mặt trời” ấy, một sức hút kì lạ từ những tia sáng vàng rực cứ tung toé vãi khắp vườn hoa, hút em lại gần như một thỏi nam châm vậy. Những lúc như thế em đâu còn biết các thứ hoa khác xung quanh. Ngay cả “bà chúa” hồng nhung Đà Lạt cũng không đủ sức lôi kéo em về với nó, nói gì các loài khác.
Chao ôi! Nhìn những cái bông hoa như những chiếc dĩa kiểu, tròn xoe, đơm đầy xôi vàng rực cứ chao qua, chao lại dưới nắng mai hồng, trông mới hấp dẫn và thú vị làm sao! Nhiều lúc mải ngắm hoa mà quên cái xô nước đang xách trên tay tưới cho hoa.
Hướng dương thuộc loại thân mềm, ruột xốp. Những chiếc lá to phè phè như tai voi rất dễ hứng gió. Bông hướng dương lại vừa to vừa nặng. Chỉ cần một ngọn gió mạnh chút xíu là có thể làm thân cây nghiêng ngả, có lúc gãy gập cả bông xuống. Vì vậy mà mỗi gốc hướng dương, em đều cắm thêm một cọc phụ, hỗ trợ cho cây khỏi đổ. Một số người không thích hướng dương có lẽ vì lý do “liễu yếu đào tơ” ấy.
Với em, hướng dương luôn là biểu tượng đẹp của một khát vọng vươn tới ánh sáng chân lý và niềm tin của cuộc đời như chính tên gọi của loài hoa. Em yêu hoa có lẽ từ chính ý nghĩa của tên gọi ấy – Hoa hướng dương!
BÀI LÀM 2
Mùa xuân đến, muôn hoa trong vườn nhà em đua nhau khoe sắc nhưng đẹp hơn cả là cây hoa hồng nhung. Cây hoa này ông em trồng từ lúc nào em cũng không nhớ rõ nữa, nhưng nó là cây hoa mà em yêu thích nhất.
Hồng nhung đứng giữa vườn với vẻ kiêu hãnh. Thân cây mảnh mai, màu nâu sẫm, có gai to, sắc vàng nhọn; càng lên trên thân càng nhỏ. Những chiếc cành màu xanh như những cánh tay vươn lên đón lấy ánh nắng và bầu không khí yên lành, mát mẻ của mùa xuân. Những chiếc lá màu xanh thẫm được tô điểm bởi những đường gân và viền răng cưa khẽ đung đưa trong gió. Còn những bông hồng thì thật tuyệt vời. Những cái đài hoa màu xanh mỡ màng kia lại đỡ được nàng công chúa hoa hồng xinh đẹp. Cánh hoa màu đỏ thẫm, mịn màng, đan xen vào nhau thành từng lớp. Những cánh hoa ở trong thì khum khum úp sát vào che chở cho nhuỵ hoa màu vàng rực. Đứng cạnh bông hoa hồng đã nở là một nụ hoa đang chúm chím để chờ ngày thi hương sắc với muôn hoa trong vườn. Hàng ngày, ong bướm cứ rập rờn bên cây hoa hồng nhung. Mỗi khi chị gió xuân đi qua, các cây hoa trong vườn lại rung rinh như vẫy chào chị gió.
Hàng ngày, em chăm sóc cho cây hồng nhung. Vào những ngày lễ tết, mẹ em thường cắt những bông hoa hồng để cắm vào lọ. Nhờ có cây hồng nhung mà khu vườn nhà em trở nên rực rỡ.
BÀI LÀM 3
Chưa có mùa xuân nào vườn hoa nhà em lại nở nhiều bông như xuân năm này. Hình như chúng đua nhau thi tài khoe sắc, xem ai đón xuân đúng ngày, đúng tháng theo dự kiến của cô chú nên mới hai mươi sáu, hai mươi bảy tết đã bắt đầu rục rịch hé mở những cánh hoa đầu tiên dưới nắng xuân hồng. Nào hồng, nào huệ, nào cúc, lay ơn, thược dược... loài nào cũng đẹp, cũng xinh. Nhưng em thích nhất vẫn là loài cúc trắng.
Ai cũng nghĩ là cúc thì phải màu vàng. Đúng như thế. Song chỉ có vậy, hoá ra cúc đơn điệu về màu sắc thế ư? Không! Vườn nhà em có loài cúc trắng, nó không chỉ nở về mùa thu không thôi mà suốt quanh năm cúc trắng vườn nhà em cứ đơm bông, khoe sắc với trời đất, vẫn nở nụ cười chúm chím lúc rạng đông rồi cười tươi một cách hồn nhiên đón nắng mai vàng khi ông mặt trời lên cao rực rỡ.
Cũng giống hệt như hoa cúc vàng, vẻ đẹp của cúc trắng chẳng kém phần lộng lẫy lại còn thêm vẻ trinh trắng kiêu sa hơn cúc vàng một bậc. Cũng những cánh hoa nhỏ li ti, cũng hương thơm ngan ngát dịu dàng, vậy mà em thích nó nhiều hơn cúc vàng đấy. Cúc mọc thành từng khóm, thân cây chi chít, chen chúc lẫn nhau như muốn đứng tựa vào nhau bởi thân mềm, mảnh mai như thân sậy. Lá mọc thành từng chùm xoè ra như những ngón tay. Hành lá xẻ cong mềm mại, mọc so le nhưng rất dày, vì thế nhìn khóm cúc tưởng như nó xoà lan ra mặt đất. Lá cúc xanh quanh năm, một màu xanh dìu dịu. Còn bông thì nở theo từng tháng, mỗi đợt dễ đến gần nửa tháng hoa mới tàn, vài ngày sau đã bắt đầu điểm nụ. Vì thế, quanh năm dường như lúc nào cũng thấy bông có ở đầu cành. Dù nắng hạ mưa đông, tiết trời thay đổi cúc vẫn không quên nở hoa và cũng không vì thế mà kém cả sắc hương. Lúc nào, hoa cũng tròn xoe, trắng muốt, kiêu hãnh, xếp đặc cánh bao quanh nhuỵ. Và lúc nào cúc cũng được ong bướm bầu bạn đông vui nhất.
Cây cúc trắng không gợi nhớ mùa thu như cúc vàng, mùa xuân như vạn thọ. Nó là một loại hoa tứ quý luôn trang điểm cho đời thêm đẹp thêm vui. Có thể từ đặc điểm riêng biệt này mà làm cho em yêu loài hoa này nhất.