Cây rơm đã cao và tròn nóc. Trên cọc trụ người ta úp một chiếc nồi đất, hoặc ống bơ để nước không theo cọc làm ướt từ ruột cây ướt ra.
Cây rơm giống như một túp lều không cửa, nhưng với tuổi thơ, có thể mở cửa ở bất cứ nơi nào. Lúc chơi trò chạy đuổi, những chú bé tinh ranh có thể chui vào đống rơm, lấy rơm che cho mình, như đóng cánh cửa lại.
Cây rơm như một cây nấm khổng lồ không chân. Cây dựng từ mùa gặt này tới mùa gặt tiếp sau. Cây rơm dâng dần da thịt mình cho lửa đỏ hồng căn bếp, cho bữa ăn rét mướt của trâu bò. Vậy mà nó vẫn nồng nàn hương vị và đủ đầy sự ấm áp của quê nhà. Hơi ấm ổ rơm, như một thi sĩ ngợi ca, là hơi ấm mà nhiều người chưa từng được biết, hoặc đã sớm quên đi.
Mệt mỏi trong công việc ngày mùa, hay vì đùa chơi, bạn sẽ sung sướng biết bao khi tựa mình vào cây rơm. Và chắc chắn rằng bạn sẽ thiếp ngủ ngay, vì sự êm đềm của rơm, vì hương đồng cỏ nội đã sẵn đợi vỗ về giấc ngủ của bạn.