Câu 1. Dựa vào lời kể của cô giáo (thầy giáo), kể lại từng đoạn theo tranh minh hoạ và lời gợi ý dưới mỗi tranh:

- Tranh 1: Đã đến mùa trám chín. Buổi tối hôm đó, người đi săn nghĩ bụng: “Mùa trám chín, nai về rồi. Mai ta phải đi săn thôi!”.

- Tranh 2: Đêm hôm sau, người đi săn vào rừng. Anh ta bước tới con suối. Suối róc rách nói: “Con nai hay đến đây soi gương. Đừng bắn con nai!”.

- Tranh 3: Khi đến gốc cây trám, anh ngồi xuống nghỉ. Cây trám hỏi: “Anh đến chơi với tôi à?”. Anh trả lời rằng đi bắn con nai. Cây trám phẫn nộ: “Bắn con nai à? Ác thế!”.

- Tranh 4: Lát sau, người đi săn gặp con nai. Thẫn thờ trước vẻ đẹp của nó, anh ta thốt lên: “Con nai đẹp quá!”, rồi hạ súng.

Câu 2. Hãy đoán xem câu chuyện kết thúc thế nào. Kể tiếp câu chuyện theo phỏng đoán của em.

* Tham khảo cách kể dưới đây:

Con nai thấy tiếng động và ánh sáng lạ, vội co cẳng chạy vút đi. Người đi săn ngẩn ngơ xuống đồi. Vầng trăng và cây trám biết chuyện, vui mừng chúc anh ngủ ngon. Đêm ấy, tuy anh không mang thịt nai về nhà nhưng anh thanh thản ngủ và mơ một giấc mơ thật đẹp: Con nai vàng với ánh hào quang lộng lẫy đang đùa giỡn quanh anh.

Câu 3. Nghe thầy, cô kể toàn bộ câu chuyện.

* Tham khảo cách kể dưới đây của nhà văn Tô Hoài:

NGƯỜI ĐI SĂN VÀ CON NAI

Từ chập tối, người đi săn đã lôi cái súng kíp trên gác bếp xuống, xếp đạn vào chiếc túi vải chàm, rồi đeo cái đèn ló trước trán, vào rừng. Mùa trám chín, chắc nai về nhiều rồi, đi săn thôi.

Người đi săn bước đến con suối. Suối róc rách hỏi:

- Đi đâu tối thế?

- Đi săn con nai.

Suối bảo:

- Con nai hay đến soi gương xuống mặt suối. Đừng bắn con nai!

Người đi săn lùi lũi bước đi. Tới gốc cây trám, anh ngồi xuống, hạ chiếc đèn ló. Cây trám hỏi:

- Đến chơi với tôi à?

- Không phải?

- Thế đi đâu? Ở đây vắng quá! Chẳng có ai đến chơi. Đến mùa quả chín mới được nhìn thấy con nai về. Sắp đến lúc nai về đấy!

- Tớ chỉ đợi lúc ấy để cho nó một phát.

- Sao?

- Cái đèn ló này để rọi cho nai chói mắt, không biết đường chạy, cái súng này... để bắn.

- Ác thế!

- Thịt nai ngon lắm!

Cây trám rưng rưng:

- Thế thì cút đi!

Người đi săn không để ý đến những tiếng rì rào tức tưởi trên cây trám. Anh đợi.

Thế rồi, trên lưng đồi sẫm đen dưới ánh trăng, bóng con nai hiện rõ dần, ánh đèn ló trên trán người đi săn vụt rực lên. Hai mắt con nai đỏ như hổ phách bối rối trong làn sáng đèn. Con nai ngây ra đẹp quá. Người đi săn quên mất thịt nai ngon. Người đi săn quên hai tay đã giơ súng. Người đi săn lại nhớ ra lời suối, lời đồi, lời cây: muông thú và cây cỏ trong rừng là bạn ta, sao ta lại thèm ăn thịt bạn.

Con nai lặng yên, trắng muốt trong ánh sáng.

Người đi săn mải ngắm con nai, mồ hôi đầm trên trán. Cái dây da tụt xuống, ánh đèn ló lệch vào bóng tối, mất bóng con nai. Con nai chạy biến. Người đi săn luống cuống giơ tay đẩy chiếc dây da lên. Nhưng trong làn sáng đèn không thấy con nai đâu.

Người đi săn ngơ ngẩn xuống đồi. Vầng trăng đã nhìn thấy tất cả, mỉm cười:

- Ngủ ngon được đấy! Chúc ngủ ngon!

Lát sau, người đi săn đã ngồi trước bếp lửa. Khẩu súng, bao đạn lại treo lên hốc có gác bếp. Đêm ấy, trong giấc ngủ dìu dịu, anh chiêm bao thấy con nai. Chưa bao giờ anh thấy một con nai đáng yêu đến thế!

Câu 4. Trao đổi ý nghĩa câu chuyện.

+ Vì sao người đi săn không bắn con nai?

Vì người đi săn thấy con nai rất đẹp, rất đáng yêu dưới ánh trăng, nên không nỡ bắn nó. / Vì con nai đẹp quá, người đi săn say mê ngắm nó, quên cả giương súng.

+ Câu chuyện muốn nói với chúng ta điều gì?

Hãy yêu quý và bảo vệ thiên nhiên, bảo vệ các loài vật quý. Đừng phá huỷ vẻ đẹp của thiên nhiên!