GỢI Ý LÀM BÀI

Ý chính cần có:

1. Giới thiệu chung về Tràng giang. Bài thơ tả cảnh thiên nhiên nhưng tác giả gửi gắm vào một tấm lòng tha thiết với quê hương đất nước. Ở đây cũng thấy rõ cảm quan vũ trụ, cảm giác cô liêu trước cái vô tận vô cùng của trời đất.

2. Hai câu đầu: Cảnh buồn, cô đơn vắng lặng, nhỏ nhoi “Lơ thơ cồn nhỏ, gió đìu hiu”. Từ ngữ, hình ảnh đều thể hiện cái thưa thớt, đơn côi, lạnh lẽo, “Chợ chiều” gợi cảnh tàn tạ, “vãn chợ chiều” lại càng buồn hơn. Thế mà cái âm thanh chợ chiều đã vãn cũng không có, nên càng hoang vắng, quạnh hiu.

3. Hai câu sau là cảm giác không gian mênh mông vô tận vừa rộng vừa cao, sâu, làm tăng thêm cái rợn ngợp của khung cảnh. Con người nhỏ nhoi, hữu hạn, đối diện với cái mênh mông vô hạn. Ở đây thể hiện rõ cảm xúc vũ trụ trong thơ Huy Cận:

Nắng xuống, trời lên sâu chót vót;

Sông dài, trời rộng, bến cô liêu.

Trong không gian bát ngát, cao rộng ấy, một cái bến sông nhỏ bé “cô liêu” càng trở nên chơ vơ, buồn vắng.

4. Chỉ ở một đoạn thơ cũng hiện rõ chất cổ điển: thể thơ, nhịp điệu, thiên nhiên và đặc biệt là hình ảnh nhà thơ một mình trước vũ trụ để cảm nhận cái vĩnh viễn, cái vô tận của không gian, thời gian đối lập với kiếp người hữu hạn.