GỢI Ý LÀM BÀI

Các ý chính:

1. Tràng giang là bài thơ tiêu biểu của Huy Cận và của thơ ca Việt Nam thời kì Thơ mới 1932 - 1945 Tràng giang là con sông đẹp và buồn. Hai nét cùng kết hợp hài hòa với nhau trong từng chi tiết, hình ảnh của bài thơ.

a) Con sông đẹp:

- Cái đẹp của màu sắc mượt mà, êm dịu:

Lặng lẽ bờ xanh tiếp bãi vàng

- Cái đẹp của dòng sông mênh mông giữa đất trời bao la vô tận:

Nắng xuống, trời lên sâu chót vót

Sông dài trời rộng, bến cô liêu

- Cái đẹp của bức tranh cổ điển:

Lớp lớp mây cao đùn núi bạc

Chim nghiêng cánh nhỏ: bóng chiều sa.

Đó là những cái đẹp trang trọng, cổ kính nhưng mới mẻ, hiện đại.

b) Con sông buồn:

- Nỗi buồn của nhà thơ tỏa vào cảnh vật một nỗi buồn mênh mang thấm thía.

- Khổ thơ nào cũng buồn:

“Buồn điệp điệp”, “sầu trăm ngả”, “cành củi khô” bơ vơ lạc lõng.

Cảnh vật hiu hắt cô đơn (cồn nhỏ lơ thơ, gió đìu hiu, cảnh vãn chợ chiều, bến cô liêu).

Không bóng người, không sự sống (không đò, không cầu), cảnh hoàng hôn nhớ nhà.