Câu 1. Dựa theo lời kể của cô giáo (thầy giáo) và các tranh vẽ dưới đây, hãy kể lại từng đoạn câu chuyện.

- Tranh 1: Được tin Trung ương rút bớt một số người đi học lớp tiếp quản Thủ đô, các cán bộ đang dự hội nghị bàn tán sôi nổi. Ai nấy đều háo hức muốn đi.

- Tranh 2: Giữa lúc đó, Bác Hồ đến thăm hội nghị. Các đại biểu dự hội nghị lùa ra đón Bác.

- Tranh 3: Khi nói đến nhiệm vụ của toàn Đảng trong lúc này, Bác bỗng rút trong túi áo giơ ra một chiếc đồng hồ quả quýt. Bác mượn câu chuyện về chiếc đồng hồ để đả thông tư tưởng cán bộ một cách hóm hỉnh.

- Tranh 4: Câu chuyện về chiếc đồng hồ của Bác khiến cho ai nấy đều thấm thía.

Câu 2. Kể lại toàn bộ câu chuyện.

* Tham khảo cách kể dưới đây:

Năm 1954, Hội nghị Tổng kết tình hình kháng chiến đang diễn ra ở Bắc Giang thì có lệnh của Trung ương rút bớt một số người đi học lớp tiếp quản Thủ đô. Ai cũng háo hức muốn đi, nhất là những anh em quê Hà Nội, xa nhà đã lâu. Mọi người xôn xao bàn tán. Một số đề nghị nguyện vọng riêng lên cấp trên, xin được giải quyết. Điều đó khiến cho ban lãnh đạo khó xử.

Giữa lúc ấy, Bác Hồ đến thăm. Các đại biểu dự hội nghị vui mừng ùa ra đón Bác. Bác ân cần chào hỏi rồi hiền từ nhìn khắp hội trường. Sau đó, Bác nói chuyện thời sự trong và ngoài nước. Nhắc đến nhiệm vụ của toàn Đảng trong lúc này, Bác bỗng rút trong túi áo giơ ra một chiếc đồng hồ quả quýt và hỏi: “Các cô chú có trông thấy cái gì đây không?”. Mọi người đồng thanh đáp: “Thưa Bác cái đồng hồ ạ!”. Bác mỉm cười hỏi tiếp trên mặt đồng hồ có những chữ gì? Có mấy kim? Kim ngắn làm gì? Kim dài làm gì? Bộ máy bên trong có nhiệm vụ gì? Các đại biểu đồng thanh trả lời rất đúng.

Bác hóm hỉnh hỏi: “Vậy thì trong cái đồng hồ này, bộ phận nào là quan trọng nhất?”. Mọi người còn đang suy nghĩ thì Bác lại hỏi là nếu bỏ bớt đi một bộ phận nào đó thì đồng hồ có chạy được không? Cả hội trường cùng đáp là không chạy được. Nghe thế, Bác giơ cao chiếc đồng hồ lên rồi rút ra nhận xét: “Các chú ạ, các bộ phận của đồng hồ cũng ví như các cơ quan của một Nhà nước, như các nhiệm vụ của cách mạng. Đã là nhiệm vụ của cách mạng thì đều là quan trọng, đều cần phải làm. Các chú thử nghĩ xem: trong một chiếc đồng hồ mà anh kim đòi làm anh chữ số, anh máy lại đòi ra ngoài làm cái mặt đồng hồ... Cứ tranh nhau chỗ đứng như thế thì có còn là cái đồng hồ được không?”.

Chỉ trong ít phút ngắn ngủi, câu chuyện chiếc đồng hồ của Bác đã khiến cho ai nấy cũng đều thấy thấm thía, tự xua tan những đòi hỏi riêng tư vô lí.

Câu 3. Câu chuyện khuyên ta điều gì?

Câu chuyện khuyên chúng ta hãy nghĩ tới lợi ích to lớn của tập thể, làm tốt nhiệm vụ được phân công, không nên suy bì, tị nạnh, chỉ nghĩ đến quyền lợi của riêng mình... Từ câu chuyện, ta có thể hiểu rộng ra là trong xã hội, mỗi người gắn bó với một công việc, công việc nào cũng có ích, cũng quan trọng, cũng đáng quý.