Câu 1. Đọc đoạn trích sau của truyện Thái sư Trần Thủ Độ:

Có lần, Linh Từ Quốc Mẫu, vợ ông, muốn xin riêng cho một người làm chức câu đương. Trần Thủ Độ bảo người ấy:

- Ngươi có phu nhân xin cho làm chức câu đương, không thể ví như những câu đương khác. Vì vậy, phải chặt một ngón chân để phân biệt.

Người ấy kêu van mãi, ông mới tha cho.

Theo Đại Việt sử kí toàn thư

- Đoạn trích có ba nhân vật: Trần Thủ Độ, bà Linh Từ Quốc Mẫu, phú nông.

- Nội dung: Thuật lại chuyện Trần Thủ Độ doạ chặt một ngón chân của gã phú nông đang nhờ bà vợ ông xin cho chức câu đương. Qua đó thể hiện sự cương quyết của Thái sư đối với những kẻ chạy chọt để xin chức, xin quyền và cách dùng người của ông.

Câu 2. Dựa theo nội dung của đoạn trích trên, em hãy cùng các bạn trong nhóm viết tiếp một số lời đối thoại để hoàn chỉnh màn kịch theo gợi ý sau:

XIN THÁI SƯ THA CHO!

Nhân vật: Trần Thủ Độ; một phú nông muốn xin làm chức câu đương; mấy anh lính hầu.

Cảnh trí: Công đường có đặt một án thư lớn. Trên án thư có hộp bút, vài cuốn sách, một chiếc quạt. Trần Thủ Độ đang ngồi viết bên án thư. Hai bên có mấy người lính đứng cung kính.

Thời gian: Buổi sáng.

Gợi ý lời đối thoại:

- Trần Thủ Độ lệnh cho lính hầu mời phú nông vào.

- Trần Thủ Độ hỏi tên tuổi, nguyện vọng của phú nông.

- Trần Thủ Độ hỏi phú nông về chức phận của câu đương.

- Phú nông trả lời, chứng tỏ rất ít hiểu biết về chức phận của câu đương.

- Trần Thủ Độ bảo phải chặt một ngón chân của phú nông để đánh dấu.

- Phú nông sợ hãi kêu van xin tha.

- Trần Thủ Độ tha cho anh ta.

Lính: - (Bước vào) Bẩm Thái sư! Người nhà phu nhân đã tới rồi ạ.

Trần Thủ Độ: - Cho anh ta vào!

(Lính đi ra, sau đó dẫn vào một người khoảng 30 tuổi, ăn mặc kiểu nhà giàu nhưng hơi quê kệch.)

Phú nông: - Lạy Đức Ông!

Trần Thủ Độ: Ngươi có phải là Đặng Văn Sửu không?

Phú nông:...

* Tham khảo đoạn kịch tiếp theo:

Phú nông: - Bẩm, vâng!

Trần Thủ Độ: - Ta nghe phu nhân nói ngươi muốn xin chức câu đương, đúng vậy không?

Phú nông: - (Vẻ vui mừng) Dạ, đội ơn Đức Ông! Xin Đức Ông giúp con được thoả nguyện ước!

Trần Thủ Độ: - Ngươi có biết chức câu đương phải làm những việc gì không?

Phú nông: - (Gãi đầu, lúng túng) Dạ bẩm ... bẩm ... Con phải ... phải ... đi bắt tội phạm ạ!

Trần Thủ Độ: - Làm sao ngươi biết kẻ nào là tội phạm?

Phú nông: - Dạ bẩm ... bẩm ... Con cứ thấy nghi nghi là bắt ạ.

Trần Thủ Độ: - Thì ra người hiểu chức phận thế đấy! Thôi được, nể tình phu nhân, ta sẽ cho ngươi được thoả nguyện. Có điều, chức câu đương của ngươi là do phu nhân ta xin cho, nên không thể ví như những câu đương khác. Vì vậy, phải chặt một ngón chân người để phân biệt.

Phú nông: - (Hoảng hốt, cuống cuồng) Ấy chết! Sao ạ? Đức Ông bảo gì cơ ạ?

Trần Thủ Độ: - Ngươi tưởng phép nước là chuyện đùa chăng?

Phú nông: - (Van xin) Con biết tội con rồi! Xin Đức Ông nể tình thân tha cho con!

Trần Thủ Độ: - (Cương quyết) Ta đã nể tình phu nhân mà cho người làm câu đương đấy thôi. Chặt một ngón chân chỉ là để phân biệt chức câu đương xin của ngươi thôi mà.

Phú nông: - (Vội vã) Con không dám xin chức này nữa. Xin Thái sư tha tội cho! Xin Thái sư tha tội cho!

Trần Thủ Độ: - Ngươi đã biết tội thì được. Hãy về lo mà làm ăn, làm một người dân tốt.

Phú nông: - Đa tạ Đức Ông! Đa tạ Đức Ông!

(Tất cả cùng đi vào. Hạ màn.)

Câu 3. Phân vai, đọc lại (hoặc diễn thử) màn kịch.

(Học sinh tự làm.)