Câu 1. Xếp các ví dụ cho dưới đây vào ô thích hợp trong bảng tổng kết về dấu phẩy:

a) Khi phương đông vừa vẩn bụi hồng, con hoạ mi ấy lại hót vang lừng.

Theo Ngọc Giao

b) Phong trào Ba đảm đang thời kì chống Mỹ cứu nước, phong trào Giỏi việc nước, đảm việc nhà thời kì xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đã góp phần động viên hàng triệu phụ nữ cống hiến sức lực và tài năng của mình cho sự nghiệp chung.

Theo Phụ nữ Việt Nam bước vào thế kỉ XXI

c) Thế kỉ XX là thế kỉ giải phóng phụ nữ, còn thế kỉ XXI phải là thế kỉ hoàn thành sự nghiệp đó.

Theo Một thế giới mới

* Tham khảo bảng dưới đây:

Tác dụng của dấu phẩy Ví dụ
Ngăn cách các bộ phận cùng chức vụ trong câu. Câu b: Phong trào Ba đảm đang thời kì chống Mỹ cứu nước, phong trào Giỏi việc nước, đảm việc nhà thời kì xây dựng và bảo vệ Tổ quốc đã góp phần động viên hàng triệu phụ nữ cống hiến sức lực và tài năng của mình cho sự nghiệp chung.
Ngăn cách trạng ngữ với chủ ngữ và vị ngữ. Câu a: Khi phương đông vừa vẩn bụi hồng, con hoạ mi ấy lại hót vang lừng.
Ngăn cách các vế câu trong câu ghép. Câu c: Thế kỉ XX là thế kỉ giải phóng phụ nữ, còn thế kỉ XXI phải là thế kỉ hoàn thành sự nghiệp đó.


Câu 2. Có thể điền dấu chấm hoặc dấu phẩy vào chỗ trống nào trong mẩu chuyện sau? Viết lại các chữ đầu câu cho đúng quy tắc.

TRUYỆN KỂ VỀ BÌNH MINH

Câu chuyện này xảy ra ở một sân trường dành cho trẻ khiếm thị. Sáng hôm ấy ... có một cậu bé mù dậy rất sớm, đi ra vườn ... cậu bé thích nghe điệu nhạc của buổi sớm mùa xuân.

Có một thầy giáo cũng dậy sớm ... đi ra vườn theo cậu bé mù. Thầy đến gần cậu bé ... khẽ chạm vào vai cậu ... hỏi:

- Em có thích bình minh không?

- Bình minh nó thế nào ạ?

- Bình minh giống như một cánh hoa mào gà. Bình minh giống như một cây đào trổ hoa - Thầy giải thích.

Môi cậu bé run rung ... đau đớn. Cậu nói:

- Thưa thầy, em chưa được thấy cánh hoa mào gà ... cũng chưa được thấy cây đào ra hoa.

- Em tha lỗi cho thầy - Thầy giáo thì thầm. Bằng một giọng nhẹ nhàng ... thầy bảo:

- Bình minh giống như một nụ hôn của người mẹ ... giống như làn da của mẹ chạm vào ta.

- Bây giờ thì em biết bình minh là thế nào rồi - Cậu bé mù nói.

Truyện kể Nga

Điền dấu như sau là đúng:

Câu chuyện này xảy ra ở một sân trường dành cho trẻ khiếm thị. Sáng hôm ấy, có một cậu bé mù dậy rất sớm, đi ra vườn. Cậu bé thích nghe điệu nhạc của buổi sớm mùa xuân.

Có một thầy giáo cũng dậy sớm, đi ra vườn theo cậu bé mù. Thầy đến gần cậu bé, khẽ chạm vào vai cậu, hỏi:

- Em có thích bình minh không?

- Bình minh nó thế nào ạ?

- Bình minh giống như một cánh hoa mào gà. Bình minh giống như một cây đào trổ hoa - Thầy giải thích.

Môi cậu bé run run, đau đớn. Cậu nói:

- Thưa thầy, em chưa được thấy cánh hoa mào gà, cũng chưa được thấy cây đào ra hoa.

- Em tha lỗi cho thầy - Thầy giáo thì thầm. Bằng một giọng nhẹ nhàng, thầy bảo:

- Bình minh giống như một nụ hôn của người mẹ, giống như làn da của mẹ chạm vào ta.

- Bây giờ thì em biết bình minh là thế nào rồi - Cậu bé mù nói.