I. Đọc kĩ bài:
- Đọc nhiều lần bài Tuổi Ngựa, nhớ kĩ nhân vật chính và các chi tiết nổi bật.
- Đọc diễn cảm bài thơ với giọng hào hứng, tha thiết, thể hiện tình cảm và ước mơ của cậu bé tuổi Ngựa.
- Chú ý các từ ngữ khó phát âm: tuổi Ngựa, trung du, đại ngàn, triền núi, trăm miền, ngọt ngào, xôn xao, dẫu, cách sông, cách biển, nhớ đường,...
II. Tóm tắt nội dung:
Cậu bé tuổi Ngựa thích bay nhảy, du ngoạn nhiều nơi, nhưng vì yêu mẹ nên đi đâu cũng nhớ đường về với mẹ.
III. Gợi ý trả lời câu hỏi:
1. Bạn nhỏ tuổi gì? Mẹ bảo tuổi ấy tính nết thế nào?
Bạn nhỏ tuổi Ngựa. Mẹ bảo tuổi ấy không chịu ở yên một chỗ, thích đi đây đi đó.
2. “Ngựa con” theo ngọn gió rong chơi những đâu?
“Ngựa con” rong chơi qua miền trung du xanh ngắt, qua những cao nguyên đất đỏ, những khu rừng đại ngàn, những triền núi đá. “Ngựa con” mang về cho mẹ gió của trăm miền.
3. Điều gì hấp dẫn “ngựa con” trên những cánh đồng hoa?
Màu sắc trắng loá của hoa mơ, hương thơm ngọt ngào của hoa huệ, gió và nắng xôn xao trên cánh đồng tràn ngập hoa cúc dại.
4. Trong khổ thơ cuối, “ngựa con” nhắn nhủ mẹ điều gì?
Tuổi con là tuổi đi, nhưng xin mẹ đừng buồn, dù đi xa cách núi rừng, sông biển, con cũng vẫn nhớ đường về với mẹ.
5. Nếu vẽ một bức tranh minh hoạ bài thơ này, em sẽ vẽ như thế nào?
- Em vẽ một cậu bé đang phi ngựa trên cánh đồng đầy hoa, mắt hướng về phía ngôi nhà, nơi người mẹ đang chờ mong trước cửa.
- Hoặc vẽ một cậu bé đang trò chuyện với mẹ và tưởng tượng ra mình đang cưỡi ngựa phi vun vút trên thảo nguyên bát ngát.
- Vẽ một cậu bé đứng bên con ngựa trên cánh đồng đầy hoa, nâng trên tay một bông cúc vàng...
IV. Thực hành - Luyện tập:
1/ Học thuộc lòng bài thơ.
2/ Kể lại nội dung bài thơ Tuổi Ngựa theo lời của em.
* Tham khảo cách kể dưới đây:
Một hôm, ngả vào lòng mẹ, em nũng nịu hỏi:
- Mẹ ơi! Con tuổi gì hả mẹ!
Dịu dàng xoa đầu em, mẹ âu yếm đáp:
- Con trai của mẹ tuổi Ngọ, tức là con Ngựa đấy! Ngựa thích đi, thích chạy, chẳng bao giờ chịu đứng yên một chỗ.
Em bảo với mẹ rằng:
- Mẹ ơi! Con sẽ phi qua bao nhiêu ngọn gió. Ngọn gió xanh miền trung du, ngọn gió hồng vùng đất đỏ, ngọn gió đen hun hút đại ngàn thổi lồng lộng trên những triền núi đá mấp mô. Con sẽ mang về cho mẹ ngọn gió của trăm miền, mẹ nhé! Rồi con sẽ đi khắp nơi, đến với những cánh đồng hoa mơ nở trắng loá như trang giấy tinh khôi; những vườn huệ hương thơm ngào ngạt; những thảo nguyên mênh mông vàng rực màu vàng của nắng và hoa cúc dại... Tuổi Ngựa nên con ham rong ruổi, nhưng xin mẹ đừng buồn vì dẫu đi xa cách núi cách rừng, cách sông cách biển... thì con vẫn nhớ đường để tìm về với mẹ.